Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

Tết nào vui bằng tết đoàn viên...

Chưa có năm nào tôi mong Tết như vậy, một cái mong rất lạ, mong mau đến Tết, mong Tết chóng về, để tôi có thể trở về nhà và đón Tết với gia đình. Bởi đơn giản, đấy là tâm trạng chung của những người con xa quê mong ngày trở về. Nói ra có vẻ lạ, bởi mới cách đây chừng mấy tháng thôi, tôi vẫn đang là một cô học sinh cấp 3, sáng áo dài trắng đến trường, trưa áo dài trắng trở về. Tôi xem gia đình là nơi phiền phức, quản thúc tôi, và tôi chỉ mong muốn, chóng tốt nghiệp để có thể rời xa cuộc sống gia đình, đến học tập và lập nghiệp ở một môi trường mới.
***

Cuộc đời quả thực không phụ ai bao giờ, chỉ cần bạn cố gắng và nỗ lực hết mình, đời sẽ không vùi dập bạn. Tôi bước chân vào giảng đường Đại Học cũng như bao bạn trẻ khác, một cô Sinh viên đến lớp, vui chơi, hoạt động, quay cuồng trong guồng quay công việc – học tập. Rồi tôi bắt đầu nhận ra sự trống vắng sau mỗi buổi tối trở về phòng trọ, không ai chờ đợi mình, muốn đi khi nào đi, muốn về khi nào về. Tự dưng tôi thấy nhớ những buổi tối ở nhà kinh khủng, nhớ những bữa cơm, những lời dạy dỗ của gia đình – điều mà trước đây tôi chưa bao giờ trân trọng.

"Muốn giúp một đứa trẻ trưởng thành, hãy cho chúng bắt đầu cuộc sống ở một môi trường mới", tôi thầm cảm ơn cuộc sống Đại học đã tôi luyện mình nhiều điều. Nếu lỡ những kiến thức nơi Giảng đường sau này không giúp ta tìm được một công việc phù hợp thì chính cuộc sống nơi Giảng đường sẽ là một bước đệm dẫn ta đến thành công. Cuộc sống của một sinh viên với những va vấp, cạm bẫy, thử thách buộc ta phải tập một bản lĩnh, ý chí kiên cường. Tôi dần quen với cuộc sống xa nhà, tôi dần quen với những cuộc gặp gỡ, những tình bạn chớp nhoáng, tình cảm giữa người với người. Và rồi, tôi nhận ra ý nghĩa thật sự của hai tiếng "Gia đình", tôi nhận ra gia đình vẫn là nơi mỗi con người chúng ta mong muốn trở về nhất dù có đi bao nhiêu xa, bao nhiêu lâu, bởi gia đình luôn chất chứa hai tiếng "Bình yên".
Một mùa Tết lại sắp đến, Tết này với tôi ý nghĩa hơn, ý nghĩa bởi tôi đang chuẩn bị đón cái tuổi 19 đến với mình, với những ước mơ mới, chân trời và trải nghiệm mới. Lần đầu tiên tôi được về với gia đình lâu như vậy, Tết là một cái gì đó với tôi rất đáng mong chờ. Tết là dịp gia đình họ hàng đông đủ, là dịp mọi người quay quần với nhau cùng ăn mâm cơm sum họp. Tôi thấy thèm cái cảm giác bận rộn của những ngày giáp tết, tôi sẽ được cùng gia đình đi chợ, mua hoa, mua quả, cùng dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa cúng Tất niên tươm tất. Với hoa mai, với bánh tét, với hương trầm thơm nghi ngút khói.....
Đêm hăm ba tiễn Ông Táo về trời – Ngày hăm tám cúng rước ông bà về chơi Tết – Đêm 30 Giao thừa với bánh, mứt, đèn, nhang....Rồi mọi người trong gia đình sẽ bận rộn sắm sửa lo Tết. Dì sáng nay ra chợ chọn mấy chậu hoa về để trước cổng nhà, phải là mấy khóm cúc vàng hay vạn thọ tươi nhất à nhen, chọn mấy nhánh mai vàng đặt trang trọng trên bàn thờ Tổ tiên, Gia tộc. Ngoại thì còn bận nướng mấy cái bánh tráng sau hè, với củ kiệu, củ hành, mứt me còn đang phơi dưới nắng....Sao tôi thấy yêu gia đình mình thế! Mấy đứa em lại có dịp ăn bánh ăn kẹo thỏa thích, vận quần áo đẹp và cười toe toét khi có lì xì. Tôi thấy hình ảnh của mình ngày còn nhỏ, cũng giống như chúng bây giờ, ngây thơ và vui vẻ lắm!
Niềm hạnh phúc với tôi chỉ có vậy thôi, với tôi gia đình là tất cả, và tình thân là thứ tình cảm thiêng liêng cao quý, cao hơn tất thảy mọi thứ tình cảm dù có tìm kiếm bốn biển phương trời. Tôi mong từng ngày từng ngày trôi qua thật nhanh để tôi có thể mau chóng trở về với gia đình, tôi đang mong Tết, và những người con xa quê như bạn cũng vậy mà, có phải vậy không.....
Còn gì bằng gia đình sum họp
Tết nào vui bằng tết đoàn viên.....