Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

Càng giữ chặt - càng dễ mất...

Nhiều khi, cứ càng sợ mất, càng tìm cách để giữ thì lại càng siết chặt hơn, khiến cho người ta ngộp và càng muốn vùng ra để tìm khoảng trời tự do hơn. Giữ thì chỉ giữ những thứ còn là của mình, chứ người đã thay lòng, tức là đã không còn đáng để giữ.




Hồi xưa, lúc còn trẻ trâu mình rất hay ghen, như điên vậy…

Nhớ có cảnh nửa đêm đang nằm kế bên bồ, điện thoại bồ có tin nhắn, của ai đó nhắn chúc ngủ ngon. Mình lên cơn, như khùng ấy. Bắt bồ mình phải trả lời lại là đừng nhắn tin vậy nữa, bồ của tui không thích.

Xong bạn kia không chịu, kiểu như muốn giữ thể diện, mình lại càng điên lên, chắc chắn rằng có vấn đề gì mới không dám nhắn, vậy là giận hờn, ầm ĩ lúc nữa đêm. Sau cũng làm hoà, nhưng từ đó, tình cảm của hai người rõ ràng đã sứt mẻ nhiều.

Khi đó mình chỉ nghĩ, vì mình yêu nhiều, nên mới ghen, mới sợ mất, mới tìm cách ngăn chặn các nguy cơ bên ngoài. Nhưng đến ngày hai đứa chính thức chia tay, bạn ấy mới nói với mình rằng, bạn ấy cảm thấy mệt mỏi khi cứ phải chịu những cơn ghen tuông vô cớ như vậy.


Đàn bà sống bằng quá khứ, đàn ông sống bằng tương lai

Đàn ông rất ít người sống với những kỷ niệm xưa như đàn bà, trừ khi là một quãng đời có những dấu ấn cực kỳ sâu đậm. Đàn ông quay về với người cũ, chẳng phải lúc nào cũng do tình nghĩa, mà đa phần là do bản chất muốn kiếm tìm một sự mới lạ, chứ mối tình xưa ấy có khi đã chết quách trong lòng từ lâu. Đàn bà đi ngang góc phố cũ, thoáng mùi hương xưa cũng rung động, thấy quá khứ ùa về...


Giờ, bạn kia để điện thoại kế bên, xong vô tắm, mình thấy nhưng cũng chả quan tâm, thậm chí bạn nhắn tin, kể đang đi công tác thì có người làm quen, mình cũng cười, chọc lại bạn rồi thôi, xong hai đứa cũng chẳng còn để ý nhiều. Giờ mới nhớ ra để kể ấy.

Không hẳn là mình không còn ghen, chỉ là mình biết bản thân sẽ làm những thứ tốt nhất có thể cho mối quan hệ này, chả cãi nhau, bên cạnh thì chỉ có cười, giỡn, hôn nhau… có điều gì thấy không thích thì sẽ chia sẻ để cả hai cùng hiểu và thay đổi nếu được. Khi mình đã như vậy, mà bạn ấy vẫn chọn một người khác thì… còn gì để giữ nhỉ?

Nhiều khi, cứ càng sợ mất, càng tìm cách để giữ thì lại càng siết chặt hơn, khiến cho người ta ngộp và càng muốn vùng ra để tìm khoảng trời tự do hơn.

Giữ thì chỉ giữ những thứ còn là của mình, chứ người đã thay lòng, tức là đã không còn đáng để giữ.


Thay vì cứ cố giữ thứ không đáng, tại sao lại không tìm cho mình những thứ tốt đẹp hơn?


Ngọc Thạch